Trong chương trình Trên Ghế ngày 8-10, anh Vũ Mạnh Hùng, ở Quảng Ninh, đã có những chia sẻ về vụ tai nạn giao thông cùng chiếc Kia Seltos hồi đầu năm 2023.
* Vụ tai nạn giao thông đó đã diễn ra thế nào, thưa anh?
– Sự việc xảy ra trong một chuyến tôi cùng vợ đi xuyên Việt và đang trên đường về. Ngay tại giây phút sinh tử ấy, tôi gần như mất trí nhớ tạm thời, quên đi tất cả những gì diễn ra trong khoảng 1-2 tiếng trước đó. Thời điểm đó, tôi chủ quan và luôn tự tin mình đủ sức khỏe để có thể tiếp tục đi. Đến khi nhận ra mình đã bị tai nạn, tôi hoàn toàn không nhớ gì cả.
Đến mãi sau này, tôi mới nhớ lại. Lúc đó, trên đường về tôi có đôi chút buồn ngủ, nhưng trước đó đã uống cà phê và đang còn trẻ khỏe nên tôi nghĩ rằng mình vẫn có thể đi được.
Trước khi bị tai nạn, xe đi qua một đoạn cua nên có phần bị khuất tầm nhìn, cộng với việc tôi không còn tỉnh táo. Xe của tôi đâm trực diện vào đuôi của một chiếc xe tải trên đường. Gần như một nửa thân trước của xe nằm dưới gầm xe tải.
* Thời điểm đó, trên xe có những ai, những người đó bây giờ thế nào?
– Trên xe lúc đó chỉ có 2 vợ chồng thôi. Ngay khi xảy ra tai nạn, tôi và vợ bị choáng tạm thời vì tác động của việc nổ túi khí. Sau khi báo cho một số bạn bè, mọi người đã chạy từ Hà Nội vào Thanh Hóa, đưa hai vợ chồng vào bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Rất may mắn, chúng tôi chỉ bị xước xát nhẹ, còn lại không bị ảnh hưởng gì nghiêm trọng.
* Qua sự việc này, đâu là bài học lớn nhất của anh?
– Bài học lớn nhất của tôi là không nên tự tin quá vào bản thân và sức khỏe của mình. Lúc đó tôi 27 tuổi, nghĩ rằng đấy là độ tuổi sung sức nhất của mình. Tôi nghĩ rằng sức khỏe của mình vẫn đảm bảo để có thể lái xe liên tục như thế.
Nhưng, thực tế tôi nhận ra dù có khỏe đến đâu, khi lái xe ai cũng cần phải cẩn thận. Việc phân bổ thời gian hợp lý giữa việc lái xe và dừng nghỉ rất quan trọng. Tôi cần đảm bảo mỗi lần cầm lái đều hoàn toàn tỉnh táo.
* Anh có lời khuyên gì đối với những khán giả đang có ý định thực hiện các chuyến đi đường dài?
– Đầu tiên, phải thắt dây an toàn mỗi lần cầm lái. Ở sự việc của mình, dây an toàn đã giữ người của tôi dính chặt vào ghế không bị bay ra ngoài. Ngực tôi lúc đó đã rất sát với vô lăng. Nếu không có dây an toàn, tôi đã phải chịu một cú va đập mạnh có thể ảnh hưởng đến tính mạng. Dây an toàn đã cứu sống cả hai vợ chồng. Thêm vào đó là hệ thống túi khí đã kích nổ kịp thời.
Thứ hai, mọi người luôn phải có tinh thần thật thoải mái, sắp xếp thời gian di chuyển phải hài hòa, hợp lý. Nếu đã mệt mà cứ cố đi, ai cũng sẽ rơi vào tình trạng “giấc ngủ trắng”. Nghĩa là dù tôi đang mở mắt nhưng tâm trí thực ra đang chìm vào giấc ngủ. Đây cũng là lý do mà tôi đã gặp phải vụ tai nạn này.
* Cảm ơn anh về những chia sẻ này.