Doanh nhân Minh Nhựa: Chi tiền triệu USD để ‘nuôi’ cảm xúc

0
28
Trong tập 3 của talkshow Minh Show vừa lên sóng trên kênh Youtube Phạm Trần Nhật Minh NM Family, doanh nhân Minh Nhựa đã dành thời gian giới thiệu tuyệt tác mới nhất trong bộ sưu tập siêu xe của anh. 

Nam doanh nhân sinh năm 1983 được biết tới là một trong những người đam mê siêu xe có thâm niên tại Việt Nam. Anh không ngần ngại chi những khoản tiền khổng lồ, lên đến hàng triệu USD cho những siêu phẩm của mình.

Cũng chẳng quá khi giới truyền thông dành tặng anh hàng loạt mỹ từ như “ông hoàng tốc độ“, “tay chơi xe sành sỏi nhất Việt Nam”… khi anh đem về những siêu phẩm như Lamborghini Murcielago LP670-4 SV, Aventador LP750SV, Bugatti Veyron, McLaren 650S Spider, Lamborghini Aventador LP 750-4 Superveloce và gần đây nhất là siêu xe huyền thoại Pagani Huayra.

Thế nhưng suốt 2 năm qua, anh đã có một “sự im lặng đáng kinh ngạc” để đem về một tuyệt tác, mang đam mê xe của người Việt Nam lên một tầm cao mới, với McLaren Elva.

“Suốt chặng đường chơi xe, tôi đã trải qua rất nhiều và phá kỷ lục của bản thân đến giờ đã là lần thứ 3. Khi được hãng chào bán, tôi nghe báo giá mà nghĩ bụng ‘Trời ơi, hình như nó xa với những gì mình đã từng có trong những năm qua, gấp đôi những gì mình từng sở hữu, khi nào mình được có nó đây, rồi có nó phải làm gì với nó đây’. 

Khi hãng chào tôi chiếc xe, tôi chỉ nghĩ đến giá trị cao, quá so với những gì tôi từng có và phải đắn đo. Tôi không phải là một tỷ phú thế giới, nên mức chi cũng có chừng mực. Cầm bảng báo giá tôi cũng suy nghĩ. Tôi chỉ nghĩ nếu mua chiếc xe về thì phải khác so với trước kia.

Tôi mua xe nhưng không chạy nhiều. Trước đây tôi có chiếc Bugatti là một hyper car có tốc độ cao khủng khiếp. Trải nghiệm của tôi được nâng tầm với Pagani, hơn cả một chiếc xe mà là một tác phẩm nghệ thuật. Hai chiếc xe này tôi vẫn thi thoảng chạy. Với McLaren Elva, tôi đã đưa ra một thử thách cho mình là phải vượt qua được suy nghĩ: mua một chiếc xe mà không có trải nghiệm chạy xe”. 

Sau khi chiếc McLaren Elva ra mắt tại Việt Nam, nhiều người tỏ ra bất ngờ về khả năng “cá nhân hoá” đến mức tuyệt đối, từ phác thảo cho đến thiết kế và hoàn thiện” của hãng McLaren dành riêng cho đại gia Minh Nhựa. Thế nhưng chính anh lại thú nhận, mình từng có chút lo lắng khi giao lại toàn quyền “cá nhân hoá” này cho một người khác: 

“Tôi đã ngồi với hãng để đưa ra những tâm tư, nguyện vọng, đưa một tác phẩm nghệ thuật lên chiếc xe, để đây sẽ là một tác phẩm đầu tiên, mở ra một góc nhìn khác về người Việt. Nghệ sỹ thực hiện là một người Việt nổi tiếng, có sức ảnh hưởng với kiến thức và bề dày kinh nghiệm. Vì vậy tôi hoàn toàn không can thiệp vào bất kỳ ý tưởng nào của bác. 

Trong quá trình thực hiện tác phẩm, tôi cũng xin phép không tham gia, không xem bác làm gì để giữ được cảm xúc của mình mới nhất, lạ nhất, bất ngờ nhất. Tôi cũng rất lo lắng, rất có thể thành phẩm không hợp ý mình. Nhưng tôi nghĩ, khi một người có bề dày kinh nghiệm với vị thế đã được khẳng định trên toàn cầu, thì đây là một bài toán dễ với họ, nhưng khó với mình vì mình có dám chấp nhận điều đó hay không”.

Nhớ lại về ngày lên đường sang Anh Quốc để nhận xe, anh không giấu được sự bồi hồi: “Chắc chắn cả đời tôi sẽ không bao giờ quên. Có nhiều người đi nhận xe ở Việt Nam hoặc bay sang showroom ở nước ngoài. Những điều đó tôi đã từng trải nghiệm, nhưng lần này hoàn toàn khác.  

Hãng đã tạo ra sự bất ngờ cho người sở hữu xe, còn bác Hom Nguyễn đã gây bất ngờ cho người sở hữu một tác phẩm nghệ thuật. Thông thường hãng sẽ chuyển xe về Việt Nam nhưng đây là lần đầu tiên tôi được đưa vào một nhà máy sản xuất. 

Tôi hồ hởi, chờ đợi từ khi còn trên chuyến bay nhưng khi tới nơi lại ăn bánh, uống trà, nghe giới thiệu về lịch sử hãng, gặp gỡ đại diện … mà không được nhận xe liền. Hãng cũng nhắn nhủ là lần sau nếu qua thì nên có một trải nghiệm khác, đáp máy bay thẳng đến nhà máy, vô cùng khủng khiếp. 

Cuối cùng, hãng đưa tôi vào một căn phòng để nhận xe. Tôi tưởng sẽ có rất nhiều hoa, PG PB, bắn pháo bông … nhưng đây chỉ là một căn phòng nhỏ, và cũng không có xe luôn mà chỉ có một khung cảnh rất đẹp. Khi hãng báo sẵn sàng, thì một cánh cửa bí mật được mở ra. Căn phòng sau đó vô cùng đơn giản. Càng đơn giản bao nhiêu thì món quà càng hấp dẫn bấy nhiêu. Nhìn thấy xe, tôi như vỡ oà”. 

Hồi tưởng lại giây phút ấy, anh hiểu rằng mình đã có một quyết định hoàn toàn chính xác khi đạt đến đỉnh cao của sự mong ngóng và dồn nén sự kiên nhẫn của mình chạm đáy, để rồi cảm xúc được thăng hoa rực rỡ nhất: 

“Lúc sau bác Hom Nguyễn – người sáng tạo nên những tác phẩm nghệ thuật trên chiếc xe xuất hiện. Thông thường khi nhìn chiếc xe, chúng ta thường rơi lệ, vỡ oà cảm xúc hoặc tìm người bên cạnh để chia sẻ cảm xúc nhưng chúng tôi không ai nhìn ai, chỉ đi vòng vòng nhìn chiếc xe.

Sau khoảng thời gian riêng, chúng tôi đứng nhìn nhau như trao đổi qua ánh mắt. Tôi chủ động ôm bác và rơi nước mắt. Bác cũng đã rất lo lắng không biết tôi có vừa ý hay không, nhưng tôi chỉ nói đơn giản là tôi rất hạnh phúc. Đây cũng là lần đầu tiên tôi rơi nước mắt với một người hoạ sĩ, mà tôi đã dành sự tin tưởng đến hơn 100%. 

Thật ra tôi không có đủ thời gian để cảm nhận hết chiếc xe. Hãng để tôi nhận xe xong thì đưa tôi ra ngoài liền và đóng cảm xúc của tôi lại ở giây phút đó. Tôi cũng tôn trọng, tin rằng mình không chỉ mua một chiếc xe, mà mua một tấm vé, một cơ hội được McLaren và bác Hom Nguyễn đem đến một món quà, một màn trình diễn”. 

Và kể từ giây phút đó, chính nam doanh nhân cũng thừa nhận cuộc sống của mình đã hoàn toàn thay đổi: “Cảm xúc đầu tiên khi thấy tác phẩm này là tôi nhớ về mẹ, một người phụ nữ đã dạy dỗ mình từ những ngày còn nhỏ. Đứa trẻ nào cũng rất ham vui, nhưng mẹ chưa bao giờ động viên tôi mua món đồ này, hay là hãy chơi đi. 

Mẹ chỉ luôn nói là “mẹ cho con tiền để con mua kiến thức”. Đó là lý do gần như chính thức nhất mà tôi muốn mua và đưa hết tâm nguyện vào chiếc xe. Tôi muốn mẹ hiểu là ngày hôm nay tôi có được sự yêu quý, công nhận của mọi người, đã trưởng thành rồi, mẹ không cần lo nữa. 

Những chiếc xe trước đều là món quà sinh nhật của ba, ghi nhận những cống hiến của tôi cho công ty, như một cách chia cổ phần vậy. Nhưng mẹ chưa bao giờ ủng hộ. Đây cũng là lần đầu tiên mẹ ủng hộ tôi chơi xe. Mẹ cũng không quan tâm chiếc xe này bao nhiêu tiền, mà vì thấy con mình đã trưởng thành vì đây là chiếc xe đầu tiên tôi tự thân vận động. 

Từ khi có McLaren Elva, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi. Suốt 2 năm qua, mẹ tôi cũng công nhận là tôi đã ‘ok quá rồi’. Lúc đó mẹ là người ủng hộ đầu tiên, nhưng tôi cũng có sợ rằng ba – người khơi nguồn đam mê chơi xe của tôi – sẽ phản đối. Nhưng khi ngỏ lời với ba, thì đây là lần đầu tiên trái tim cả ba người hoà cùng một nhịp”. 

TH (Tuoitrethudo)